Quảng NamTrần Văn Mỹ và bốn người đánh tài xế Đào Vũ Mạnh Tuấn sẽ bị phạt hành chính ở mức cao nhất song không xử lý hình sự.
Ngày 1/3, lãnh đạo Công an huyện Thăng Bình cho biết, bị hại anh Đào Vũ Mạnh Tuấn, 32 tuổi, xã Đông, huyện Kbang, Gia Lai từ chối giám định thương tích và có đơn yêu cầu không xử lý hình sự. Vì thế, những người dùng hung khí đe doạ và đánh anh Tuấn sẽ bị xử lý hành chính theo Nghị định 167.
Nhà chức trách xác định tối 20/2, Trần Văn Mỹ, 30 tuổi, lái xe khách Kim Liên biển Đà Nẵng, khi đi trên quốc lộ 1A qua địa phận xã Bình An thấy xe khách An Phát do anh Tuấn điều khiển cùng chiều đang đón khách.
Mỹ cho rằng anh Tuấn giành khách của mình nên lái xe chặn đầu xe. Mỹ gọi điện cho Lý Ngọc Thái, 29 tuổi; Nguyễn Đình Phát, 25 tuổi và hai người bạn của mình cầm theo mã tấu, tuýp sắt đe dọa, đánh tài xế Tuấn.
Ngày 22/2, năm người đến cơ quan công trình diện và giao nộp hung khí. Ngày 27/2, anh Tuấn đến Công an huyện Thăng Bình làm việc.
Theo điều 5 Nghị định 167, nhà chức trách sẽ phạt tiền từ 3.000.000 đồng đến 5.000.000 đồng với hành vi gây rối trật tự công cộng mà có mang theo các loại vũ khí thô sơ hoặc công cụ hỗ trợ. Người có hành vi đánh nhau hoặc xúi giục đánh nhau sẽ bị phạt tiền từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng.
Nguyễn Quốc Duy, 32 tuổi, lái ôtô tải chở đồng bọn qua các tỉnh, đến đoạn vắng lấy xe máy đi cướp giật rồi chui hết lên ôtô nhằm xóa dấu vết.
Cục Cảnh sát Hình sự (C02, Bộ Công an) phối hợp Phòng CSGT Công an tỉnh Tiền Giang chặn xe tải biển số 63C-16158 do Duy cầm lái trên quốc lộ 1, hướng Mỹ Thuận - Trung Lương, khuya 28/2.
Trên xe tải, cảnh sát phát hiện 7 dây kim loại màu vàng, 2 bình xịt hơi cay, côn nhị khúc, xe máy Exciter... cùng một số giấy tờ tùy thân.
Duy; Tất Kiến Hùng, Lê Văn Tài (cùng 31 tuổi, ngụ TP HCM) bị bắt. Các nghi can được cho là đã thừa nhận cướp giật trót lọt 7 vụ tại tỉnh Tiền Giang, Sóc Trăng và Hậu Giang.
Luật quy định thế nào về các trường hợp người dân bị nhà nước thu hồi đất? (Lệ Thy)
Luật sư tư vấn
Căn cứ khoản 1 điều 16, điều 61, điều 62 Luật Đất đai năm 2013, Nhà nước chỉ được thu hồi đất của người dân trong các trường hợp:
1. Thu hồi đất vì mục đích quốc phòng, an ninh, bao gồm:
- Làm nơi đóng quân, trụ sở làm việc;
- Xây dựng căn cứ quân sự;
- Xây dựng công trình phòng thủ quốc gia, trận địa và công trình đặc biệt về quốc phòng, an ninh;
- Xây dựng ga, cảng quân sự;
- Xây dựng công trình công nghiệp, khoa học và công nghệ, văn hóa, thể thao phục vụ trực tiếp cho quốc phòng, an ninh;
- Xây dựng kho tàng của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Làm trường bắn, thao trường, bãi thử vũ khí, bãi hủy vũ khí;
- Xây dựng cơ sở đào tạo, trung tâm huấn luyện, bệnh viện, nhà an dưỡng của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Xây dựng nhà công vụ của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Xây dựng cơ sở giam giữ, cơ sở giáo dục do Bộ Quốc phòng, Bộ Công an quản lý.
2. Thu hồi đất để phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng, bao gồm:
- Thực hiện các dự án quan trọng quốc gia do Quốc hội quyết định chủ trương đầu tư mà phải thu hồi đất;
- Thực hiện các dự án do Thủ tướng Chính phủ chấp thuận, quyết định đầu tư mà phải thu hồi đất, bao gồm: Dự án xây dựng khu công nghiệp, khu chế xuất, khu công nghệ cao, khu kinh tế; khu đô thị mới, dự án đầu tư bằng nguồn vốn hỗ trợ phát triển chính thức (ODA); dự án xây dựng trụ sở cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội ở trung ương; trụ sở của tổ chức nước ngoài có chức năng ngoại giao; công trình di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh được xếp hạng, công viên, quảng trường, tượng đài, bia tưởng niệm, công trình sự nghiệp công cấp quốc gia; dự án xây dựng kết cấu hạ tầng kỹ thuật cấp quốc gia gồm giao thông, thủy lợi, cấp nước, thoát nước, điện lực, thông tin liên lạc; hệ thống dẫn, chứa xăng dầu, khí đốt; kho dự trữ quốc gia; công trình thu gom, xử lý chất thải;
- Thực hiện các dự án do HĐND cấp tỉnh chấp thuận mà phải thu hồi đất bao gồm: Dự án xây dựng trụ sở cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội; công trình di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh được xếp hạng, công viên, quảng trường, tượng đài, bia tưởng niệm, công trình sự nghiệp công cấp địa phương; dự án xây dựng kết cấu hạ tầng kỹ thuật của địa phương gồm giao thông, thủy lợi, cấp nước, thoát nước, điện lực, thông tin liên lạc, chiếu sáng đô thị; công trình thu gom, xử lý chất thải; dự án xây dựng công trình phục vụ sinh hoạt chung của cộng đồng dân cư; dự án tái định cư, nhà ở cho sinh viên, nhà ở xã hội, nhà ở công vụ; xây dựng công trình của cơ sở tôn giáo; khu văn hóa, thể thao, vui chơi giải trí phục vụ công cộng; chợ; nghĩa trang, nghĩa địa, nhà tang lễ, nhà hỏa táng; dự án xây dựng khu đô thị mới, khu dân cư nông thôn mới; chỉnh trang đô thị, khu dân cư nông thôn; cụm công nghiệp; khu sản xuất, chế biến nông sản, lâm sản, thủy sản, hải sản tập trung; dự án phát triển rừng phòng hộ, rừng đặc dụng; dự án khai thác khoáng sản được cơ quan có thẩm quyền cấp phép, trừ trường hợp khai thác khoáng sản làm vật liệu xây dựng thông thường, than bùn, khoáng sản tại các khu vực có khoáng sản phân tán, nhỏ lẻ và khai thác tận thu khoáng sản.
3. Thu hồi đất do vi phạm pháp luật về đất đai.
4. Thu hồi đất do chấm dứt việc sử dụng đất theo pháp luật, tự nguyện trả lại đất, có nguy cơ đe dọa tính mạng con người.
Căn cứ khoản 3 điều 26 Luật Đất đai năm 2013, khi Nhà nước thu hồi đất vì mục đích quốc phòng, an ninh; phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng thì người sử dụng đất được Nhà nước bồi thường, hỗ trợ, tái định cư theo quy định của pháp luật.
Luật quy định thế nào về các trường hợp người dân bị nhà nước thu hồi đất? (Lệ Thy)
Luật sư tư vấn
Căn cứ khoản 1 điều 16, điều 61, điều 62 Luật Đất đai năm 2013, Nhà nước chỉ được thu hồi đất của người dân trong các trường hợp:
1. Thu hồi đất vì mục đích quốc phòng, an ninh, bao gồm:
- Làm nơi đóng quân, trụ sở làm việc;
- Xây dựng căn cứ quân sự;
- Xây dựng công trình phòng thủ quốc gia, trận địa và công trình đặc biệt về quốc phòng, an ninh;
- Xây dựng ga, cảng quân sự;
- Xây dựng công trình công nghiệp, khoa học và công nghệ, văn hóa, thể thao phục vụ trực tiếp cho quốc phòng, an ninh;
- Xây dựng kho tàng của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Làm trường bắn, thao trường, bãi thử vũ khí, bãi hủy vũ khí;
- Xây dựng cơ sở đào tạo, trung tâm huấn luyện, bệnh viện, nhà an dưỡng của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Xây dựng nhà công vụ của lực lượng vũ trang nhân dân;
- Xây dựng cơ sở giam giữ, cơ sở giáo dục do Bộ Quốc phòng, Bộ Công an quản lý.
2. Thu hồi đất để phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng, bao gồm:
- Thực hiện các dự án quan trọng quốc gia do Quốc hội quyết định chủ trương đầu tư mà phải thu hồi đất;
- Thực hiện các dự án do Thủ tướng Chính phủ chấp thuận, quyết định đầu tư mà phải thu hồi đất, bao gồm: Dự án xây dựng khu công nghiệp, khu chế xuất, khu công nghệ cao, khu kinh tế; khu đô thị mới, dự án đầu tư bằng nguồn vốn hỗ trợ phát triển chính thức (ODA); dự án xây dựng trụ sở cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội ở trung ương; trụ sở của tổ chức nước ngoài có chức năng ngoại giao; công trình di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh được xếp hạng, công viên, quảng trường, tượng đài, bia tưởng niệm, công trình sự nghiệp công cấp quốc gia; dự án xây dựng kết cấu hạ tầng kỹ thuật cấp quốc gia gồm giao thông, thủy lợi, cấp nước, thoát nước, điện lực, thông tin liên lạc; hệ thống dẫn, chứa xăng dầu, khí đốt; kho dự trữ quốc gia; công trình thu gom, xử lý chất thải;
- Thực hiện các dự án do HĐND cấp tỉnh chấp thuận mà phải thu hồi đất bao gồm: Dự án xây dựng trụ sở cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội; công trình di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh được xếp hạng, công viên, quảng trường, tượng đài, bia tưởng niệm, công trình sự nghiệp công cấp địa phương; dự án xây dựng kết cấu hạ tầng kỹ thuật của địa phương gồm giao thông, thủy lợi, cấp nước, thoát nước, điện lực, thông tin liên lạc, chiếu sáng đô thị; công trình thu gom, xử lý chất thải; dự án xây dựng công trình phục vụ sinh hoạt chung của cộng đồng dân cư; dự án tái định cư, nhà ở cho sinh viên, nhà ở xã hội, nhà ở công vụ; xây dựng công trình của cơ sở tôn giáo; khu văn hóa, thể thao, vui chơi giải trí phục vụ công cộng; chợ; nghĩa trang, nghĩa địa, nhà tang lễ, nhà hỏa táng; dự án xây dựng khu đô thị mới, khu dân cư nông thôn mới; chỉnh trang đô thị, khu dân cư nông thôn; cụm công nghiệp; khu sản xuất, chế biến nông sản, lâm sản, thủy sản, hải sản tập trung; dự án phát triển rừng phòng hộ, rừng đặc dụng; dự án khai thác khoáng sản được cơ quan có thẩm quyền cấp phép, trừ trường hợp khai thác khoáng sản làm vật liệu xây dựng thông thường, than bùn, khoáng sản tại các khu vực có khoáng sản phân tán, nhỏ lẻ và khai thác tận thu khoáng sản.
3. Thu hồi đất do vi phạm pháp luật về đất đai.
4. Thu hồi đất do chấm dứt việc sử dụng đất theo pháp luật, tự nguyện trả lại đất, có nguy cơ đe dọa tính mạng con người.
Căn cứ khoản 3 điều 26 Luật Đất đai năm 2013, khi Nhà nước thu hồi đất vì mục đích quốc phòng, an ninh; phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng thì người sử dụng đất được Nhà nước bồi thường, hỗ trợ, tái định cư theo quy định của pháp luật.
Trung QuốcChỗ ở cho người về hưu khan hiếm trong lúc dân số già đi đã khiến nhiều người dễ bị thiệt hại trước những lời mời đầu tư mạo hiểm.
Người nữ nhân viên bán hàng đợi bà Yang Jinzhong, 78 tuổi, tại bến xe bus rồi lái xe riêng chở bà đi dạo một vòng. Mỗi lần gặp mặt hoặc gọi điện, cô đều đưa ra lời chào hàng: Chỉ bằng khoản đầu tư nhỏ, bà Yang có thể dành trước một suất trong viện dưỡng lão với giá hời và còn kiếm thêm được chút tiền.
Bà Yang đã rất do dự cho tới khi chồng bị xuất huyết não và mất khả năng nói. Tại Trung Quốc, nơi dân số đang già đi với tốc độ đáng kinh ngạc, chỗ ở hợp túi tiền tại viện dưỡng lão rất khó tìm. Cuối cùng, bà đưa hết 31.000 USD tiền tiết kiệm cả đời cho công ty hưu trí.
Nhưng hiện tại, Heng Fuhai, công ty của nữ nhân viên bán hàng trên, đã trở thành một trong số hàng trăm trường hợp gần đây phải chịu sự điều tra hoặc truy tố của nhà chức trách Trung Quốc. Nạn lừa đảo đầu tư vào viện dưỡng lão trở nên phổ biến đến mức cơ quan tư pháp đứng đầu Trung Quốc đã gọi ngành công nghiệp hưu trí là một trong những khu vực kinh tế chịu thiệt hại nặng nề nhất từ hành vi huy động vốn trái phép.
Khủng hoảng chăm sóc sức khỏe người cao tuổi tại Trung Quốc đã mở ra kẽ hở cho những kẻ lừa đảo và các chiêu đầu tư có tính chất lừa đảo kiểu Ponzi (lấy của người đến sau trả cho người đến trước). Tới năm 2025, hơn 300 triệu người tại quốc gia này sẽ ở độ tuổi 60 hoặc hơn. Đến năm 2050, con số này dự kiến lên đến nửa tỉ.
Theo truyền thống, các gia đình Trung Quốc sẽ chăm sóc cho bố mẹ cao tuổi. Nhưng do tác động của chính sách "một con" và hiện tượng di cư diện rộng tới các thành phố lớn, số người có thể chăm sóc cho nhóm dân số già đang gia tăng đã trở nên ít đi. Nhà nước cũng chỉ chăm sóc cho những người dễ bị tổn thương nhất thuộc nhóm "ba không": không gia đình, không nguồn tài chính, và không có khả năng lao động.
Vì thế, chính quyền quay sang kêu gọi khu vực kinh tế tư nhân và đưa ra các khoản trợ cấp cùng khấu trừ thuế dành cho những công ty xây viện dưỡng lão. Tuy nhiên, xây dựng cơ sở chăm sóc người lớn tuổi cần chi phí cao trong khi lợi nhuận quá thấp vì hầu hết người dân không đủ khả năng chi trả cho dịch vụ chăm sóc chất lượng cao. Theo một báo cáo, ở Bắc Kinh, chi phí một tháng tại viện dưỡng lão có thể lên tới 1.500 USD, cao gấp ba lần mức lương hưu.
Để vượt qua thách thức trên, một số công ty tìm cách lách quy định cấm nhận tiền từ cư dân trước khi viện dưỡng lão được xây xong. Thay vì trực tiếp bán trước nhà hoặc phòng, những công ty này tạo ra các sản phẩm đầu tư bên lề hứa hẹn mức lãi cao và lợi ích thành viên tương lai.
Theo chính quyền và chuyên gia chăm sóc người cao tuổi, những sản phẩm tài chính như trên thường biến tướng thành chiêu lừa đảo Ponzi. Tiền thu được từ nhà đầu tư đến sau đôi lúc được dùng để thanh toán cho nhà đầu tư trước. Nếu không thể bán trước đủ số lượng nhà hoặc phòng để bắt đầu khởi công, dự án nhà dưỡng lão sẽ bốc hơi cùng số tiền.
Những thất bại như trên đã trở nên nghiêm trọng đến mức giới chức phải can thiệp. Đài truyền hình trung ương Trung Quốc gần đây từng gọi quỹ đầu tư hưu trí đem lại mức lãi cao chỉ là "chuyện cổ tích".
Bốn năm qua đã có hàng nghìn vụ án hình sự được khởi tố với những công ty kinh doanh dịch vụ dưỡng lão. Ví dụ, công ty Yi Lao Lin tại thành phố Shenyang hứa hẹn khách hàng sẽ được hưởng lãi tháng cao đến 24% và trong tương lai được ở khu nghỉ dưỡng hưu trí cao cấp có phòng tập gym, trung tâm giải trí, và cơ sở bệnh viện. Trước khi "bốc hơi", công ty này đã huy động được gần 5 triệu USD tiền vốn từ hơn rất nhiều người.
Một công ty khác, Shanghai Da Ai Cheng, gọi được hơn 150 triệu USD tiền vốn qua hình thức quỹ đầu tư hứa hẹn mức lãi hàng năm khoảng 8-25% và chỗ ở trong viện dưỡng lão. Ba năm sau khi chương trình đi vào hoạt động, nhà đầu tư không còn nhận được tiền lãi và sau đó phát hiện khoản tiền đầu tư ban đầu đã tiêu tan, thiệt hại tổng cộng hơn 81 triệu USD.
Dù còn nhiều vấn đề, nhà dưỡng lão vẫn còn ít bị pháp luật điều chỉnh, theo một số chuyên gia. Giới chức mới tập trung vào chất lượng chăm sóc người cao tuổi mà chưa chú trọng hình thức huy động vốn, theo Chan Wing-kit, phó giáo sư chính sách xã hội thuộc Đại học Sun Yat-sen.
Người già ở nông thôn có rủi ro đặc biệt lớn vì thường sống một mình trong lúc con cái đến thành phố lớn làm việc. Nhiều người cao tuổi "không có nguồn tài chính để chi trả dịch vụ chăm sóc dài ngày và không có con cái chăm lo nên họ về cơ bản là bị mắc kẹt", theo Bei Wu, giáo sư sức khỏe cộng đồng thuộc Đại học New York, người đã nghiên cứu dân số già của Trung Quốc trong 30 năm.
Trước mắt, cảnh sát thành phố Yiyang đang điều tra công ty nhận tiền đầu tư từ bà Yang Jinzhong. Nhà chức trách kêu gọi nhà đầu tư cung cấp thêm thông tin và cho biết sẽ cố gắng hạn chế thiệt hại tới mức tối thiểu, nhưng bà Yang tỏ ra hoài nghi.
Không biết đến khi nào mới lấy lại được tiền, bà Yang hiện phải sống dựa vào khoản lương hưu ít ỏi mỗi tháng. Lúc này nghĩ lại, bà cho rằng đã bỏ qua những dấu hiệu cảnh báo như việc nữ nhân viên bán hàng của công ty nọ sớm giục đầu tư khi chồng bà không còn khả năng tự chăm sóc bản thân. Bà ban đầu từ chối nhưng cô nhân viên kia vẫn kiên trì gọi điện, đi theo về nhà, thăm chồng bà trong viện, và còn giúp lau dọn nhà cửa.
"Cô ta cư xử như đứa con do tôi sinh ra, thậm chí còn tình cảm hơn con đẻ. Tôi cảm thấy quá xấu hổ nếu từ chối", bà Yang nói.
Chỗ ở cho người về hưu khan hiếm trong lúc dân số già đi đã khiến nhiều người dễ bị thiệt hại trước những lời mời đầu tư mạo hiểm.
Người nữ nhân viên bán hàng đợi bà Yang Jinzhong, 78 tuổi, tại bến xe bus rồi lái xe riêng chở bà đi dạo một vòng. Mỗi lần gặp mặt hoặc gọi điện, cô gái này đều đưa ra lời chào hàng: Chỉ bằng khoản đầu tư nhỏ, bà Yang có thể dành trước một suất trong viện dưỡng lão với giá hời và còn kiếm thêm được chút tiền.
Bà Yang, trú tại thành phố Yiyang, đã rất do dự cho tới khi chồng bị xuất huyết não và mất khả năng nói. Tại Trung Quốc, nơi dân số đang già đi với tốc độ đáng kinh ngạc, chỗ ở hợp túi tiền tại viện dưỡng lão rất khó tìm. Cuối cùng, bà Yang đưa hết 31.000 USD tiền tiết kiệm cả đời cho công ty hưu trí.
Nhưng hiện tại, Heng Fuhai, công ty của nữ nhân viên bán hàng trên, đã trở thành một trong số hàng trăm trường hợp gần đây phải chịu sự điều tra hoặc truy tố của nhà chức trách Trung Quốc. Nạn lừa đảo viện dưỡng lão trở nên phổ biến đến mức cơ quan tư pháp đứng đầu Trung Quốc đã gọi ngành công nghiệp hưu trí là một trong những khu vực kinh tế chịu thiệt hại nặng nề nhất từ hành vi huy động vốn trái phép.
Khủng hoảng chăm sóc sức khỏe người cao tuổi tại Trung Quốc đã mở ra kẽ hở cho những kẻ lừa đảo và các chiêu đầu tư có tính chất lừa đảo kiểu Ponzi (lấy của người đến sau trả cho người đến trước). Tới năm 2025, hơn 300 triệu người tại quốc gia này sẽ ở độ tuổi 60 hoặc hơn. Đến năm 2050, con số này dự kiến lên đến nửa tỉ.
Theo truyền thống, các gia đình Trung Quốc sẽ chăm sóc cho bố mẹ cao tuổi. Nhưng do tác động của chính sách "một con" và hiện tượng di cư diện rộng tới các thành phố lớn, số người có thể chăm sóc cho nhóm dân số già đang gia tăng đã trở nên ít đi. Nhà nước cũng chỉ chăm sóc cho những người dễ bị tổn thương nhất thuộc nhóm "ba không": không gia đình, không nguồn tài chính, và không có khả năng lao động.
Vì thế, chính quyền quay sang kêu gọi khu vực kinh tế tư nhân và đưa ra các khoản trợ cấp cùng khấu trừ thuế dành cho những công ty xây viện dưỡng lão. Tuy nhiên, xây dựng cơ sở chăm sóc người lớn tuổi cần chi phí cao trong khi lợi nhuận quá thấp vì hầu hết người dân không đủ khả năng chi trả cho dịch vụ chăm sóc chất lượng cao. Theo một báo cáo, ở Bắc Kinh, chi phí một tháng tại viện dưỡng lão có thể lên tới 1.500 USD, cao gấp ba lần mức lương hưu.
Để vượt qua thách thức trên, một số công ty tìm cách lách quy định cấm nhận tiền từ cư dân trước khi viện dưỡng lão được xây xong. Thay vì trực tiếp bán trước nhà hoặc phòng, những công ty này tạo ra các sản phẩm đầu tư bên lề hứa hẹn mức lãi cao và lợi ích thành viên tương lai.
Theo chính quyền và chuyên gia chăm sóc người cao tuổi, những sản phẩm tài chính như trên thường biến tướng thành chiêu lừa đảo Ponzi. Tiền thu được từ nhà đầu tư đến sau đôi lúc được dùng để thanh toán cho nhà đầu tư trước. Nếu không thể bán trước đủ số lượng nhà hoặc phòng để bắt đầu khởi công, dự án nhà dưỡng lão sẽ bốc hơi cùng số tiền.
Những thất bại như trên đã trở nên nghiêm trọng đến mức giới chức phải can thiệp. Đài truyền hình trung ương Trung Quốc gần đây từng gọi quỹ đầu tư hưu trí đem lại mức lãi cao chỉ là "chuyện cổ tích".
Bốn năm qua đã có hàng nghìn vụ án hình sự được khởi tố đối với những công ty kinh doanh dịch vụ dưỡng lão. Ví dụ, công ty Yi Lao Lin tại thành phố Shenyang hứa hẹn khách hàng sẽ được hưởng lãi tháng cao đến 24% và trong tương lai được ở khu nghỉ dưỡng hưu trí cao cấp có phòng tập gym, trung tâm giải trí, và cơ sở bệnh viện. Trước khi "bốc hơi", công ty này đã huy động được gần 5 triệu USD tiền vốn từ hơn rất nhiều người.
Một công ty khác, Shanghai Da Ai Cheng, gọi được hơn 150 triệu USD tiền vốn qua hình thức quỹ đầu tư hứa hẹn mức lãi hàng năm khoảng 8-25% và chỗ ở trong viện dưỡng lão. Ba năm sau khi chương trình đi vào hoạt động, nhà đầu tư không còn nhận được tiền lãi và sau đó phát hiện khoản tiền đầu tư ban đầu đã tiêu tan, thiệt hại tổng cộng hơn 81 triệu USD.
Dù còn nhiều vấn đề, nhà dưỡng lão vẫn còn ít bị pháp luật điều chỉnh, theo một số chuyên gia. Giới chức mới tập trung vào chất lượng chăm sóc người cao tuổi mà chưa chú trọng hình thức huy động vốn, theo Chan Wing-kit, phó giáo sư chính sách xã hội thuộc Đại học Sun Yat-sen.
Người già ở nông thôn có rủi ro đặc biệt lớn vì thường sống một mình trong lúc con cái đến thành phố lớn làm việc. Nhiều người cao tuổi "không có nguồn tài chính để chi trả dịch vụ chăm sóc dài ngày và không có con cái chăm lo nên họ về cơ bản là bị mắc kẹt", theo Bei Wu, giáo sư sức khỏe cộng đồng thuộc Đại học New York, người đã nghiên cứu dân số già của Trung Quốc trong 30 năm.
Trước mắt, cảnh sát thành phố Yiyang đang điều tra công ty nhận tiền đầu tư từ bà Yang Jinzhong. Nhà chức trách kêu gọi nhà đầu tư cung cấp thêm thông tin và cho biết sẽ cố gắng hạn chế thiệt hại tới mức tối thiểu, nhưng bà Yang tỏ ra hoài nghi.
Không biết đến khi nào mới lấy lại được tiền, bà Yang hiện phải sống dựa vào khoản lương hưu ít ỏi mỗi tháng. Lúc này nghĩ lại, bà cho rằng đã bỏ qua những dấu hiệu cảnh báo như việc nữ nhân viên bán hàng của công ty nọ sớm giục đầu tư khi chồng bà không còn khả năng tự chăm sóc bản thân. Bà ban đầu từ chối nhưng cô nhân viên kia vẫn kiên trì gọi điện, đi theo về nhà, thăm chồng bà trong viện, và còn giúp lau dọn nhà cửa.
"Cô ta cư xử như đứa con do tôi sinh ra, thậm chí còn tình cảm hơn con đẻ. Tôi cảm thấy quá xấu hổ nếu từ chối", bà Yang nói.
MỹGail Fulton muốn cứu vãn hôn nhân sau lần chồng ngoại tình nhưng mọi cơ hội hàn gắn đều tiêu tan.
Khoảng 21h ngày 4/10/1999, thi thể Gail Fulton, 48 tuổi, nữ thủ thư của thị trấn, được đồng nghiệp phát hiện trong vũng máu trong bãi đỗ xe của thư viện thị trấn Orion, bang Michigan, do bị bắn vào đầu, bụng và ngực.
Đồ đạc trên người và xe của Gail còn nguyên vẹn nên động cơ cướp tài sản mau chóng bị loại bỏ, chỉ còn lại nguyên nhân gây án vì thù oán cá nhân. Tuy nhiên, những người quen biết đều nói nạn nhân tốt bụng và không có kẻ thù. Vì thế, hướng điều tra được chuyển sang chồng của Gail, George Fulton.
George là nhân viên kinh doanh, thường xuyên đi công tác. Theo đồng nghiệp của Gail, George từng ngoại tình với một nữ doanh nhân tại bang Florida tên Donna Trapani.
Donna Trapani, 43 tuổi, từng làm y tá. Sau một thời gian, người này tự đứng ra thành lập trung tâm chăm sóc sức khỏe tại nhà ở bang Florida, thu lợi nhuận đôi khi đạt đến một triệu USD mỗi năm. Sau khi Trapani thuê George về giúp đỡ quản lý tài chính, giữa hai bên đã nảy sinh tình cảm.
Tháng 5/1998, George từng lấy cớ công việc để chuyển tới sống tại bang Florida một thời gian nhưng 5 tháng sau, chuyện ngoại tình bị vợ phát hiện. Do hai bên vẫn còn tình cảm, George cố cứu vãn hôn nhân bằng cách trở về bên gia đình ở bang Michigan, bỏ lại chuyện tình với Trapani sau lưng.
Được cảnh sát hỏi tới, George khẳng định thời điểm xảy ra vụ án đang ở nhà với con trai 17 tuổi. Chứng cứ ngoại phạm này được người con trai xác nhận. George nói đã chấm dứt quan hệ tình cảm với Trapani, hiện hai bên chỉ liên lạc khi bàn chuyện công việc.
Theo George, sau khi về với gia đình, ông từng nhận tin Trapani đã có thai và còn bị chẩn đoán mắc ung thư. Tin lời Trapani, George tổ chức cho vợ và nhân tình gặp nhau tại bang Michigan vào đầu tháng 7/1999 để hai bên giải quyết những khúc mắc.
Sau cuộc gặp, Gail rất đau khổ khi biết cụ thể việc chồng ngoại tình nhưng vẫn tỏ ra bao dung. Chị đồng ý sẽ nhận nuôi đứa bé nếu Trapani không may qua đời vì ung thư. Cuối cùng, Gail đã chết trước khi kịp thực hiện lời hứa.
Sự nghi ngờ của điều tra viên liền tập trung vào Donna Trapani. Được cảnh sát gọi điện, Trapani nói không dính líu tới cái chết của Gail. Dữ liệu nhà mạng di động cũng xác thực người phụ nữ này đã ở bang Florida tại thời điểm xảy ra vụ án, cách hiện trường hơn 1.000 dặm.
Lúc này, băng ghi hình từ camera an ninh tại thư viện được trích xuất và giao cho cảnh sát. Theo băng ghi hình, hết giờ làm, Gail ra xe lái được vài mét thì nhận ra lốp bị xì hơi. Khi bà đang kiểm tra lốp, một chiếc ôtô đi tới gần. Từ trên chiếc xe lạ, một gã nhảy xuống, bắn nạn nhân ba phát rồi rời hiện trường.
Vì băng ghi hình không quay được biển số, cảnh sát công khai ảnh chụp chiếc xe trước công chúng. Ít lâu sau, nhân chứng gọi tới cho biết đã nhìn thấy ba người ở trong xe, người lái là phụ nữ.
Tháng 11/1999, điều tra viên nhận được manh mối mấu chốt sau cuộc gọi của một người đàn ông trú tại bang Florida. Người gọi nói bạn gái cũ, Sybil Padgett, đã tham gia vào vụ án mạng cùng bạn trai hiện tại, Patrick Alexander. Trùng hợp, Padgett từng làm y tá trong trung tâm chăm sóc sức khỏe của Trapani.
Khi được cảnh sát tìm gặp trực tiếp ở bang Florida, Trapani mang bụng bầu đối đáp cẩn thận từng câu hỏi trong cuộc phỏng vấn dài 7 tiếng. Trapani một lần nữa khẳng định không liên quan tới cái chết của Gail Fulton.
Tiếp theo, cảnh sát phỏng vấn Padgett và bạn trai Alexander. Trong khi Padgett phủ nhận mọi chuyện, Alexander mau chóng thú tội.
Alexander, 19 tuổi, kể Trapani nói muốn tìm người trừ khử "vợ của bạn trai" với thù lao 15.000 USD. Theo Alexander, Trapani dọa sa thải và dọa báo cảnh sát việc Padgett hút cần sa để đối phương không còn được nuôi con.
Tháng 9/1999, Alexander và Padgett tới bang Michigan để bám theo Gail quanh thị trấn nhưng không dám ra tay. Thấy cặp đôi Alexander tay trắng trở về, Trapani chiêu mộ thêm tài xế xe tải tên Kevin Ouelette, 32 tuổi, kẻ đồng ý làm người bóp cò.
Cùng với Ouelette, Alexander và Padgett quay lại bang Michigan vào ngày 4/10/1999. Tới thư viện nơi Gail làm việc, băng nhóm chọc thủng lốp xe của nạn nhân rồi chờ tới lúc hết giờ làm. Chờ Gail dừng lại kiểm tra lốp xe, Ouelette ra tay.
Biết bạn trai đã thú tội, Padgett cũng khai ra mọi chuyện và củng cố lời khai của Alexander. Cả hai đều bị bắt và khởi tố về tội Giết người. Không lâu sau, Ouelette bị bắt và cũng khai rằng đã nhận tiền của Donna Trapani để giết Gail Fulton.
Khám nhà Padgett, cảnh sát phát hiện ảnh của Gail, ghi chép về lịch trình hàng ngày của nạn nhân, bản đồ có ghi chú của thị trấn Orion, và lá thư tuyệt mệnh giả đề tên Gail nhưng do Trapani đánh máy.
Bị bắt giữ, Donna Trapani vẫn khẳng định vô tội bất chấp số chứng cứ bất lợi nhà chức trách thu thập được. Trapani quả quyết rằng đã bị nhóm Padgett tống tiền. Nếu không trả, Padgett cùng đồng bọn sẽ giết Gail để đổ tội cho Trapani.
Trong lúc thực hiện lệnh bắt, cảnh sát soát người Trapani và phát hiện ba chiếc khăn được cuộn tròn dưới áo để tạo cảm giác đang mang bụng bầu. Không những không có thai với George Fulton, Trapani còn không mắc ung thư như bà ta từng nói.
Những buổi thẩm vấn sau, Trapani khẳng định rất yêu George Fulton nhưng vẫn cố đổ tội giết vợ cho đối phương. Tuy nhiên, cáo buộc của Trapani được xác định là vô căn cứ vì cảnh sát không tìm thấy chứng cứ cho thấy George biết trước hoặc khuyến khích vụ án mạng.
Cuối cùng, Patrick Alexander thỏa thuận nhận tội với công tố viên. Theo đó, hắn sẽ chịu phạt từ 22 tới 40 năm tù về tội Giết người cấp độ II và đồng ý làm chứng chống lại Padgett và Trapani trước tòa. Alexander dự kiến sẽ đủ điều kiện xin ân xá vào năm 2022.
Tương tự, Kevin Ouelette cũng thỏa thuận nhận tội Giết người cấp độ I và lãnh án chung thân không ân xá. Hắn cũng chịu làm chứng chống lại Padgett và Trapani để được chấp hành án tại nhà tù gần gia đình.
Padgett và Trapani bị xét xử trong cùng phiên tòa. Công tố viên cáo buộc Trapani muốn George bỏ vợ đến với mình. Khi George chọn quay về với vợ, Trapani nói dối là mang bầu và bị ung thư giai đoạn cuối hòng níu chân nhưng không ngờ Gail lại đồng ý nhận nuôi "đứa trẻ trong bụng" thay Trapani. Bà ta quyết định thuê người sát hại Gail để loại bỏ cái gai trong mắt.
Cuối cùng, Donna Trapani và Sybil Padgett đều bị kết tội Giết người cấp độ I. Tháng 12/2000, cả hai bị phạt tù chung thân không ân xá và cùng chấp hành án tại cùng nhà tù ở Ypsilanti, bang Michigan.
Đặng Thị Lệ Hằng, 31 tuổi; Đặng Thị Tiểu Kiều, 32 tuổi; Trịnh Ngọc Tuấn, 29 tuổi bị cáo buộc tạo tài khoản Bông Sen Vàng ảo của Vietnam Airlines, gây thiệt hại hơn 16,6 tỷ đồng.
Ba người vừa bị VKSND Hà Nội truy tố về tội Xâm nhập trái phép vào mạng máy tính, mạng viễn thông hoặc phương tiện điện tử của người khác, theo điều 289, khoản 2, điểm d Bộ luật Hình sự năm 2015.
Ngày 27/12/2019, Tổng Công ty Hàng không Việt Nam (Vietnam Airlines) có công văn gửi Cục An ninh mạng và phòng chống tội phạm công nghệ cao (Bộ Công an) và Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Hà Nội tố cáo những bị can nêu trên đã thực hiện các giao dịch gian lận tài khoản Bông Sen Vàng.
Nhà chức trách xác định, từ tháng 6/2016 đến tháng 12/2019, Hằng, Kiều, Tuấn đã lấy thông tin khách hàng không phải là hội viên của Vietnam Airlines rồi lập các tài khoản ảo trên website của hãng. Các bị can tích điểm "dặm bay" của các khách hàng này đổi lấy vé máy bay đem bán. Các bị can còn truy cập vào tài khoản hội viên Bông Sen Vàng thật thay đổi thông tin về số điện thoại, email và lấy thưởng bất hợp pháp.
VKSND Hà Nội xác định hành vi của các bị can đã gây thiệt hại cho Vietnam Airlines hơn 16,6 tỷ đồng. Trong đó, Hằng gây thiệt hại hơn 15,4 tỷ đồng, Kiều gây thiệt hại 418 triệu đồng, Tuấn gây thiệt hại 750 triệu đồng.
Bị can Hằng đã bồi thường 150 triệu đồng, Tuấn đã bồi thường 400 triệu đồng. Vietnam Airlines đề nghị xử lý các bị can theo quy định của pháp luật và bồi thường thiệt hại cho Vietnam Airlines.
Quảng Nam33 người sát phạt tại sòng bạc ở xã Bình Minh, huyện Thăng Bình đánh mỗi ván 30 triệu đồng đã bị cảnh sát vây bắt.
Tô Quang Vũ, 38 tuổi, ở xã Bình Minh, huyện Thăng Bình đang bị tạm giữ để điều tra hành vi đánh bạc và tổ chức đánh bạc, Công an an tỉnh Quảng Nam cho biết ngày 28/2.
Theo hồ sơ chiều 26/2, Phòng Cảnh sát hình sự, Cảnh sát Cơ động và Công an huyện Thăng Bình đột kích vào nhà của Vũ. Cảnh sát phát hiện 33 người, gồm 6 nữ, 27 nam đang đánh bạc dưới hình thức xóc đĩa. Nhà chức trách thu 18,4 triệu đồng trên chiếu bạc, 16 xe máy, 2 ôtô và nhiều giấy tờ có liên quan việc đánh bạc, tổ chức đánh bạc.
Cảnh sát xác định, sòng bạc do Vũ tổ chức và hoạt động được khoảng 10 ngày. Mỗi ván bạc thường đặt cược số tiền hơn 30 triệu đồng. Riêng ván bạc bị bắt quả tang, nhiều người tìm cách tẩu tán nên tang vật còn lại trên chiếu bạc hơn 18 triệu đồng.
Đặng Thị Lệ Hằng, 31 tuổi; Đặng Thị Tiểu Kiều, 32 tuổi; Trịnh Ngọc Tuấn, 29 tuổi bị cáo buộc tạo tài khoản Bông Sen Vàng ảo của Vietnam Airlines, gây thiệt hại hơn 16,6 tỷ đồng.
Ba người vừa bị VKSND Hà Nội truy tố về tội Xâm nhập trái phép vào mạng máy tính, mạng viễn thông hoặc phương tiện điện tử của người khác, theo điều 289, khoản 2, điểm d Bộ luật Hình sự năm 2015.
Ngày 27/12/2019, Tổng Công ty Hàng không Việt Nam (Vietnam Airlines) có công văn gửi Cục An ninh mạng và phòng chống tội phạm công nghệ cao (Bộ Công an) và Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Hà Nội tố cáo những bị can nêu trên đã thực hiện các giao dịch gian lận tài khoản Bông Sen Vàng.
Nhà chức trách xác định, từ tháng 6/2016 đến tháng 12/2019, Hằng, Kiều, Tuấn đã lấy thông tin khách hàng không phải là hội viên của Vietnam Airlines rồi lập các tài khoản ảo trên website của hãng. Các bị can tích điểm "dặm bay" của các khách hàng này đổi lấy vé máy bay đem bán. Các bị can còn truy cập vào tài khoản hội viên Bông Sen Vàng thật thay đổi thông tin về số điện thoại, email và lấy thưởng bất hợp pháp.
VKSND Hà Nội xác định hành vi của các bị can đã gây thiệt hại cho Vietnam Airlines hơn 16,6 tỷ đồng. Trong đó, Hằng gây thiệt hại hơn 15,4 tỷ đồng, Kiều gây thiệt hại 418 triệu đồng, Tuấn gây thiệt hại 750 triệu đồng.
Bị can Hằng đã bồi thường 150 triệu đồng, Tuấn đã bồi thường 400 triệu đồng. Vietnam Airlines đề nghị xử lý các bị can theo quy định của pháp luật và bồi thường thiệt hại cho Vietnam Airlines.
TP HCMCãi nhau vì món nợ 900.000 đồng, người đàn ông 30 tuổi ở TP Thủ Đức bị bạn dùng kiếm Nhật chém gần lìa bàn tay khi đang ở nhà.
Ngày 28/2, Công an TP Thủ Đức xác định nghi can gây án là Bùi Hữu Tài, ngụ phường Trường Thọ, nhưng hiện không ở địa phương. Cảnh sát đang truy bắt, đồng thời vận động gia đình kêu gọi người này ra đầu thú.
Nạn nhân và Tài là bạn học, chơi thân nhiều năm nay. Đêm hôm qua, Tài cầm cây kiếm Nhật đến nhà bạn tại đường Tam Châu, phường Tam Bình, TP Thủ Đức, nói chuyện về số nợ 900.000 đồng.
Theo điều tra ban đầu, Tài cho rằng bạn mượn tiền lâu không trả. Khi hai bên cự cãi, anh ta vung kiếm chém nạn nhân rồi bỏ trốn.
Hà NộiNguyễn Thị Hồng, 60 tuổi, vờ giới thiệu làm ở cơ quan trung ương, quen nhiều lãnh đạo nên có thể giúp nghi phạm vận chuyển ma tuý Phạm Anh Tuấn được trả tự do.
Trong cáo trạng vừa ban hành, VKSND Hà Nội truy tố Hồng về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản theo điều 174, khoản 4 Bộ luật Hình sự; khung hình phạt từ 12, 20 năm đến chung thân.
Ngày 12/4/2018, Tuấn, 32 tuổi, trú phường Ngọc Thụy, quận Long Biên, bị Công an quận Hà Đông bắt về hành vi vận chuyển trái phép chất ma túy. Khi được gia đình Tuấn nhờ "chạy án", Hồng giới thiệu có quan hệ rộng, cam kết một tuần sẽ được tự do, không bị xử lý hình sự nếu chi 1,5 tỷ đồng.
Ngày 18/4/2018, Hồng nhận 800 triệu đồng, 5 ngày sau đòi tiếp 600 triệu đồng. Ngày 28/5/2018 và ngày 5/6/2018, Hồng tiếp tục yêu cầu chuyển thêm 37 triệu đồng. Tổng tiền nhận 1,437 tỷ đồng.
Ngày 15/7/2018, thấy con chưa được thả tự do, gia đình Tuấn yêu cầu Hồng lập bản cam đoan hứa giúp cho con "trắng án". Do Hồng không thực hiện cam kết, không trả lại tiền khi bị đòi và bỏ trốn khỏi nơi cư trú, sự việc được tố cáo tới cơ quan công an.
Nhà chức trách xác định, trong vụ án Tuấn bị cáo buộc vận chuyển trái phép chất ma túy, "không có cá nhân, tổ chức nào tác động theo hướng có lợi" cho bị can này.
Hồng thừa nhận có cầm tiền của gia đình Tuấn song khai đã bỏ thêm 63 triệu đồng vào cho đủ 1,5 tỷ đồng và đưa người tên Đệ để "chạy án". Hồng không biết nhân thân, lai lịch của Đệ, không nhớ số điện thoại... Những lời khai về Đệ bị Cơ quan điều tra cho rằng không có căn cứ.
Tôi làm thẻ căn cước công dân vào năm 2019 tại Thanh Hóa, nhưng nghe được đổi lại thẻ căn cước công dân mới có gắn chip. (Ngọc An)
Tôi đang tạm trú tại TP HCM, có được đổi lại thẻ tại đây hay phải về quê để làm?
Luật sư tư vấn
Căn cứ điều 16 Thông tư 07/2016/TT-BCA, khi Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, Cơ sở dữ liệu căn cước công dân chưa đi vào vận hành hoặc chưa thu thập đầy đủ thông tin về công dân thì thực hiện phân cấp giải quyết cấp, đổi, cấp lại thẻ căn cước công dân như sau:
- Cơ quan quản lý căn cước công dân công an cấp huyện và đơn vị hành chính tương đương tiếp nhận hồ sơ giải quyết các trường hợp cấp, đổi, cấp lại thẻ Căn cước công dân cho công dân có nơi đăng ký thường trú tại địa phương đó.
- Cơ quan quản lý căn cước công dân công an cấp tỉnh tiếp nhận hồ sơ cấp, đổi, cấp lại thẻ Căn cước công dân cho công dân có nơi đăng ký thường trú trong phạm vi tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương đó; các trường hợp đổi thẻ căn cước công dân khi công dân đủ 25 tuổi, đủ 40 tuổi và đủ 60 tuổi, thẻ bị hư hỏng không sử dụng được và cấp lại thẻ căn cước công dân đối với công dân có nơi đăng ký thường trú tại tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương khác.
- Cơ quan quản lý căn cước công dân Bộ Công an tiếp nhận hồ sơ đổi thẻ căn cước công dân khi công dân có yêu cầu và các trường hợp đặc biệt khác do thủ trưởng cơ quan quản lý căn cước công dân Bộ Công an quyết định.
Như vậy, trường hợp bạn đã được cấp thẻ Căn cước công dân, nay muốn đổi sang thẻ Căn cước công dân có gắn chip thì được phép làm thủ tục đổi lại tại nơi bạn tạm trú (cụ thể ở đây là Cơ quan quản lý căn cước công dân Công an TP HCM).
MỹLeonard Forte, 79 tuổi, dùng lý do "mắc bệnh hiểm nghèo" để tránh phải ra tòa suốt 30 năm qua về tội danh xâm hại tình dục trẻ em.
Năm 1987, Forte bị cáo buộc ba lần xâm hại bé gái 12 tuổi tại hạt Bennington, bang Vermont. Một năm sau, ông ta bị kết tội nhưng bản án này bị hủy vì thẩm phán cho rằng "nữ công tố viên bộc lộ cảm xúc thái quá, khiến bồi thẩm đoàn nảy sinh thành kiến", Bennington Banner đưa tin ngày 23/2.
Trước thềm phiên tái thẩm, Forte nói bị mắc bệnh hiểm nghèo và có thể sẽ chết nếu phải trải qua phiên tòa mới. Từ thập niên 1990 trở đi, vụ án rơi vào quên lãng cho đến năm 2019, khi truyền thông cả nước bắt đầu chú ý đến sự việc.
Tới tháng 1/2021, công tố viên được xem video ghi hình bí mật quay được cảnh Forte, hiện sống tại bang Florida, cùng vợ chạy việc vặt quanh thành phố với vẻ ngoài khỏe mạnh. "Tất cả đều trái ngược với ý kiến từ chuyên gia y tế của bị cáo rằng Forte cơ bản gần như không thể thực hiện hoạt động thường ngày và cũng gần như không thể xuống giường hoặc rời nhà", công tố viên nói.
Hiện, cơ quan công tố bang Vermont dự định gọi bốn nhân chứng, bao gồm hai cảnh sát bang Florida, để chứng minh Forte không ốm nặng như những gì ông ta khẳng định trong suốt 30 năm qua. Ngược lại, phía bào chữa sẽ gọi ba chuyên gia y tế làm chứng.
Leonard Forte là cựu điều tra viên của phòng công tố hạt Suffolk, bang New York. Nếu bị kết tội như cáo trạng, Forte đối diện mức phạt 20 năm tù cho mỗi lần xâm hại nạn nhân.
Người được cho là nạn nhân của vụ án, hiện ở độ tuổi 40, cho biết sẵn sàng trở lại tòa làm chứng.
MỹMcArthur Wheeler, 45 tuổi, cướp liên tiếp hai ngân hàng nhưng không thèm che mặt vì cho rằng đang tàng hình trước camera an ninh.
Sáng 6/1/1995, Wheeler cùng một đồng phạm bước vào ngân hàng tại thành phố Pittsburgh, bang Pennsylvania. Wheeler đeo găng nhưng không đội mũ hoặc che mặt vì trước đó bôi hóa chất được cho là có thể khiến người dùng tàng hình. Thứ hóa chất bí ẩn ấy khiến mắt Wheeler cay xè và phải nhăn lại.
Đến quầy giao dịch, Wheeler yêu cầu nhân viên bỏ tiền vào túi. Trong lúc chờ đợi, hắn ngó nghiêng quanh ngân hàng và nhìn thẳng vào ống kính camera an ninh. 1-2 phút sau, tên cướp rời hiện trường với túi đựng đầy tiền.
Vụ cướp đầu tiên diễn ra thuận lợi nên Wheeler tiếp tục muốn thử vận may. Sau 20 phút lái xe, hắn tới ngân hàng khác. Tên cướp xuống xe, bôi thêm hóa chất bí ẩn lên mặt rồi bước vào tòa nhà. Vụ cướp thứ hai diễn ra tương tự vụ đầu tiên.
Trong lúc lái xe rời hiện trường, Wheeler luôn để ý gương chiếu hậu để xem có bị bám theo hay không. Hắn quan sát ngõ phố trong tâm trạng đề phòng cảnh sát xông ra hoặc gặp chốt chặn phía trước nhưng không có chuyện gì xảy ra.
Tối hôm ấy, tivi đưa bản tin về vụ cướp và cho biết cảnh sát đang truy lùng hai nghi phạm, trong đó một kẻ cao 1m8, nặng khoảng 124 kg, phù hợp với đặc điểm ngoại hình của Wheeler. Xem tivi, Wheeler thấy bản tin không công khai ảnh chụp mặt nghi phạm nên tưởng đã thực hiện trót lọt hai vụ cướp.
Khoảng ba tháng sau, một đài truyền hình đưa lại tin về hai vụ cướp ngân hàng và kêu gọi người dân cung cấp thông tin. Vài phút sau khi bản tin kết thúc, điều tra viên nhận tin tố cáo Wheeler là kẻ cướp. Chưa đầy một tiếng tiếp theo, tên cướp sa lưới.
Tại phòng thẩm vấn, McArthur Wheeler khẳng định không liên quan tới hai vụ cướp. Khi được cho biết mình bị camera tại ngân hàng ghi hình, hắn vẫn chối vì cho rằng điều tra viên chỉ nói dối để mình nhận tội. Gương mặt tên cướp hiện lên vẻ khó tin khi được xem những tấm ảnh cắt từ băng ghi hình an ninh. "Nhưng tôi đã bôi thứ nước ấy rồi cơ mà", tên cướp sửng sốt.
Lúc này, Wheeler mới tiết lộ thứ hóa chất mình bôi lên mặt trước khi đi cướp là nước chanh. Nghi phạm kể từng nghe có người nói rằng nếu bôi nước chanh lên mặt, hắn sẽ trở nên vô hình trước ống kính camera. Sự ngờ vực lúc đầu của Wheeler mau chóng tiêu tan sau khi hắn làm theo và không thấy mình xuất hiện trong tấm hình tự chụp bằng máy ảnh lấy ngay. Điều này khiến Wheeler tự tin đi cướp hai ngân hàng mà không che mặt.
Sau vài tháng, McArthur Wheeler bị kết tội trong vụ cướp ngân hàng đầu tiên. Cáo trạng đối với vụ cướp ngân hàng sau bị bãi bỏ.
Nguyên nhân Wheeler không xuất hiện trong tấm hình tự chụp bằng máy ảnh lấy ngay không bao giờ được làm rõ. Điều tra viên cho rằng có thể tấm phim chụp bị lỗi hoặc Wheeler bị rung tay cầm máy nên ống kính không hướng về phía mặt.
Câu chuyện của McArthur Wheeler sau này được nhà tâm lý học xã hội David Dunning, thuộc đại học Cornell (Mỹ), chú ý. Để tìm hiểu về niềm tin cực độ khiến tên cướp cho rằng có thể bôi nước chanh để qua mặt camera an ninh, Dunning cùng đồng nghiệp Justin Kruger bắt tay vào nghiên cứu. Kết quả cho thấy trong một số công việc, người có thành tích kém nhất lại thường đánh giá quá cao khả năng thực tế của mình.
Theo hai nhà nghiên cứu, do ảo tưởng về sự tự tin, người kém cỏi không chỉ có lựa chọn sai lầm mà còn không thể nhận ra sai lầm ấy. Thay vì tìm hiểu nguyên nhân thất bại, những người này thường quả quyết rằng phương pháp của mình vẫn đúng, như trường hợp của tên cướp McArthur Wheeler. Hiện tượng tự tin thái quá này còn được gọi tên là "hiệu ứng Dunning-Kruger".
Quốc Đạt (Theo Hammond Star, Pittsburgh Post-Gazette, Quartz)
Bị truy nã trong vụ án vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới, Đàm Thị Dung, 38 tuổi và Lê Đức Đông, 43 tuổi, đã ra đầu thú.
Ngày 27/2, Công an tỉnh Quảng Ninh, cho biết Dung và Đông cùng trú TP Hải Phòng đã ra đầu thú ngày 23 và 26/2.
Trước đó tháng 9/2020, Công an tỉnh Quảng Ninh ra quyết định khởi tố vụ án Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới.
Theo hồ sơ vụ án, Dung và Đông đã đứng ra thành lập, quản lý, điều hành nhiều công ty xuất nhập khẩu hàng hóa để kinh doanh tạm nhập, tái xuất.
Lợi dụng hình thức thanh toán điện tử chuyển tiền đối với các công ty có hoạt động kinh doanh, mua bán hàng hóa với công ty nước ngoài, Dung, Đông thuê người hoặc trực tiếp mua, bán, sử dụng, làm giả hồ sơ thương mại xuất nhập khẩu hàng hóa để hợp pháp hóa việc chuyển tiền trái phép ra nước ngoài cho khách hàng có nhu cầu với số tiền hàng chục nghìn tỷ đồng.
Công an tỉnh Quảng Ninh đang mở rộng vụ án, tiếp tục truy bắt, vận động nghi phạm truy nã ra đầu thú.
Khánh HòaTrần Quốc Dũng, 24 tuổi, nghi can sát hại người đàn ông ở Nha Trang, bị camera an ninh ghi hình, bị bắt sau hơn 20 ngày lẩn trốn, tối 27/2.
Dũng bị bắt khi đang ở Đầm Môn, huyện Vạn Ninh, cách hiện trường gần 100 km. "Anh ta đã thừa nhận sát hại nạn nhân", thượng tá Nguyễn Sỹ Hân, Phó phòng Cảnh sát Hình sự (PC02) Công an tỉnh Khánh Hòa cho biết.
Nghi can có tiền án về tội Cố ý gây thương tích và Bắt giữ người trái pháp luật mới chấp hành xong án tù ngày 25/12/2020.
Tối 5/2, Dũng cùng Trần Thị Mỹ Quyên, 23 tuổi, chạy xe máy trên đường Ngô Đến thì cô gái thắng gấp, khiến ông Nguyễn Văn Lực, 44 tuổi, đi phía sau suýt va vào.
Dũng khai, ông Lực phóng lên trước ép xe Quyền vào lề, đánh. Hai bên lớn tiếng qua lại, ông Lực đánh rơi kính của Dũng. Anh ta rút dao đâm ông này ngã xuống đường, tử vong sau đó. Diễn biến sự việc được camera ghi lại.
Gây án xong Dũng chở bạn gái đi lòng vòng, ném hung khí rồi về nhà.
Từ đặc điểm nhận dạng của nghi can, xe máy, cảnh sát truy tìm và kêu gọi đôi nam nữ này ra trình diện. Tuy nhiên, Dũng đã bỏ trốn.
Mở rộng điều tra vụ án 43 ha đất "vàng" Bình Dương vào tay tư nhân gây thiệt hại hơn trăm tỷ đồng, Bộ Công an bắt thêm 3 người, trong đó có nguyên Cục trưởng Cục thuế.
Ngày 27/2, ông Lê Văn Trang, nguyên Cục trưởng Cục thuế Bình Dương; Võ Thanh Bình, nguyên Cục phó, và một phó phòng bị Cơ quan Cảnh sát điều tra (C03) Bộ Công an bắt tạm giam 4 tháng về tội Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát lãng phí theo Điều 219 BLHS. Cảnh sát cũng thực hiện lệnh khám xét nhà riêng của các bị can, thu giữ tài liệu liên quan hành vi sai phạm.
Theo thiếu tướng Tô Ân Xô (người phát ngôn của Bộ Công an) động thái này được thực hiện trong quá trình mở rộng điều tra các sai phạm trong chuyển nhượng khu đất 43 ha, gây thiệt hại nghiêm trọng cho Nhà nước.
Khu đất do Tổng Công ty Sản xuất Xuất nhập khẩu Bình Dương thuộc Tỉnh ủy Bình Dương quản lý, nằm ngay mặt tiền đường Phạm Ngọc Thạch và đường Võ Văn Kiệt, gần Trung tâm hành chính tỉnh Bình Dương - vị trí đắc địa bậc nhất tỉnh này.
Trước đó, Bộ Công an đã khởi tố 7 người thuộc Tổng công ty này gồm: Nguyễn Văn Minh, Chủ tịch Hội đồng quản trị; Trần Nguyên Vũ, Tổng giám đốc; Huỳnh Thanh Hải, nguyên Phó tổng giám đốc; Lý Thanh Châu, Phó Tổng giám đốc); Đỗ Thị Thanh Thúy, Kế toán trưởng; Huỳnh Công Phát, nguyên thành viên Hội đồng thành viên, nguyên Phó Tổng giám đốc và Nguyễn Thế Sự, Trưởng ban kiểm soát công ty.
Theo điều tra ban đầu, năm 2010, Tổng Công ty Sản xuất Xuất nhập khẩu Bình Dương ký hợp đồng thỏa thuận với Công ty Âu Lạc thành lập liên doanh Công ty TNHH Đầu tư - Xây dựng Tân Phú (Công ty Tân Phú) với mục đích đầu tư xây dựng và kinh doanh dự án tại khu đất 43 ha. Trong đó, Công ty Âu Lạc góp 140 tỷ đồng, chiếm 70% vốn điều lệ.
Đến năm 2016, Tổng công ty này ký hợp đồng chuyển nhượng khu đất cho Công ty Tân Phú với giá hơn 250 tỷ đồng, tương đương gần 600.000 đồng một m2.
Năm 2018, dự án khu dân cư Tân Phú được khởi công tại khu đất "vàng" với 1.210 sản phẩm đất nền và nhà phố liền kề, biệt thự đơn lập và song lập. Tổng mức vốn đầu tư lên đến 1.500 tỷ đồng.
Cơ quan điều tra xác định, các bị can ký giúp chuyển nhượng khu đất cho Công ty Tân Phú, góp vốn bằng quyền sử dụng đất 145 ha vào Công ty cổ phần đầu tư và phát triển Tân Thành trái quy định.
Việc chuyển nhượng khu đất do Tổng Công ty Sản xuất - Xuất nhập khẩu Bình Dương thực hiện không đúng quy định về thẩm định giá, đấu giá tài sản theo Điều 27, Nghị định số 91/2015/NĐ-CP ngày 13/10/2015 (về đầu tư vốn Nhà nước vào doanh nghiệp và quản lý, sử dụng vốn, tài sản tại doanh nghiệp) gây thất hơn 126 tỷ đồng.
Hiện khu đất này chưa được Công ty Tân Phú đăng ký biến động sau khi Công ty Cổ phần Đầu tư và Phát triển Kim Oanh TP HCM mua lại toàn bộ Công ty Tân Phú.
Đà NẵngPhan Thanh Luân, 34 tuổi, trốn truy nã, bị bắt khi đang ngồi trong quán nhậu, trên người mang khẩu súng bắn đạn cao su và ma túy.
Luân thường đi tiêu thụ xe cho nhóm trộm. Tháng 4/2020, công an đến nơi Luân thường trú ở phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên Chiểu, phát hiện xe bị lấy cắp đang để trong nhà, nhưng nghi phạm đã bỏ trốn.
Công an sau đó truy nã Luân về hành vi Tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có. Tối 26/2, Luân xuất hiện trong một quán nhậu trên đường Ngô Văn Sở (phường Hòa Khánh Bắc, quận Liên Chiểu).
Cảnh sát đã áp sát, bắt giữ Luân. Khám xét trên người nghi phạm, cảnh sát tìm thấy khẩu súng bắn đạn cao su, sáu viên đạn và hai gói ma túy đá. Tại nơi người này ở khi trốn nã, công an thu giữ khẩu súng tự chế, ba kíp nổ và năm con dao.
Chiều 27/2, công an quận Liên Chiểu cho biết đang hoàn tất các thủ tục để xử lý Luân.
Bắc Giang8 gia đình ở huyện Lục Ngạn khai trồng 300 cây anh túc (cây thuốc phiện) để làm rau ăn hoặc thức ăn chăn lợn.
Ngày 27/2, Công an huyện Lục Ngạn cho biết, đội điều tra tội phạm về ma tuý công an huyện đã phát hiện các trường hợp trên từ ngày 24 đến 26/2. Hiện cảnh sát đã tạm giữ số cây này và lập hồ sơ xử lý vi phạm hành chính.
Các hộ này đều trồng cây anh túc trong khu vườn rau của gia đình và đang trong thời kỳ ra hoa, quả. Họ khai trồng để lấy rau ăn hoặc làm thức ăn chăn lợn. Trong số này có nhà trồng nhiều nhất 61 cây.
Trước đó, một người đàn ông 35 tuổi cũng bị Công an huyện Việt Yên phát hiện trồng gần 3.000 cây anh túc trong vườn nhà.
Theo điều 247 Bộ luật Hình sự quy định về tội trồng cây thuốc phiện, cần sa hoặc các loại cây khác có chứa chất ma túy, người trồng những loại cây này sẽ bị phạt tù từ 6 tháng đến ba năm khi phạm các trường hợp sau: Đã bị xử phạt hành chính về hành vi này hoặc đã bị kết án mà còn vi phạm; trồng từ 500 đến dưới 3.000 cây. Người nào trồng 3.000 cây trở lên, phạm tội có tổ chức sẽ bị phạt tù từ 3 đến 7 năm.
Trường hợp chưa đến mức bị truy cứu trách nhiệm hình sự sẽ bị xử phạt hành chính từ 2 đến 5 triệu đồng theo khoản 3 điều 21 Nghị định 167/2013.
Chồng bỏ nhà hơn 4 năm mà không có tin tức gì, tôi có thể nhờ tòa án tuyên anh ấy đã chết về mặt pháp lý để kết hôn với người khác không? (Thanh Mộng)
Luật sư tư vấn
Căn cứ khoản 1 điều 71 Bộ luật Dân sự năm 2015, người có quyền, lợi ích liên quan có thể yêu cầu tòa án ra quyết định tuyên bố một người là đã chết trong trường hợp sau đây:
- Sau 3 năm, kể từ ngày quyết định tuyên bố mất tích của Tòa án có hiệu lực pháp luật mà vẫn không có tin tức xác thực là còn sống.
- Biệt tích trong chiến tranh sau 5 năm, kể từ ngày chiến tranh kết thúc mà vẫn không có tin tức xác thực là còn sống;
- Bị tai nạn hoặc thảm họa, thiên tai mà sau 2 năm, kể từ ngày tai nạn hoặc thảm hoạ, thiên tai đó chấm dứt vẫn không có tin tức xác thực là còn sống, trừ trường hợp pháp luật có quy định khác.
- Biệt tích 5 năm liền trở lên và không có tin tức xác thực là còn sống.
Như vậy, để tòa án tuyên bố một người chết về mặt pháp lý thì trước đó phải được tòa án tuyên họ mất tích hoặc xác định họ biệt tích theo một khoản thời gian nhất định.
Căn cứ khoản 1 Điều 68 Bộ luật Dân sự năm 2015, khi một người biệt tích 2 năm liền trở lên, mặc dù đã áp dụng đầy đủ các biện pháp thông báo, tìm kiếm theo quy định của pháp luật về tố tụng dân sự nhưng vẫn không có tin tức xác thực về việc người đó còn sống hay đã chết thì theo yêu cầu của người có quyền, lợi ích liên quan, Tòa án có thể tuyên bố người đó mất tích.
Thời hạn 2 năm được tính từ ngày biết được tin tức cuối cùng về người đó; nếu không xác định được ngày có tin tức cuối cùng thì thời hạn này được tính từ ngày đầu tiên của tháng tiếp theo tháng có tin tức cuối cùng; nếu không xác định được ngày, tháng có tin tức cuối cùng thì thời hạn này được tính từ ngày đầu tiên của năm tiếp theo năm có tin tức cuối cùng.
Chồng biệt tích hơn 4 năm nhưng bạn chưa yêu cầu tòa án tuyên bố mất tích thì vẫn chưa đủ điều kiện để tòa tuyên bố chồng bạn đã chết về mặt pháp lý.
Tuy nhiên, căn cứ khoản 2 điều 68 Bộ luật Dân sự 2015, nếu bạn muốn có chồng mới có thể nộp đơn yêu cầu tòa án cho ly hôn theo quy định của pháp luật về hôn nhân và gia đình.
Ngày 26/2, Sỉnh, trú huyện Chợ Đồn, đang bị Công an tỉnh Bắc Kạn tạm giữ hình sự để làm rõ hành vi giết người.
Sỉnh khai trong lần đi chơi ở thôn Bản Eng, xã Xuân Lạc, Sỉnh tình cờ gặp ông Hoàng Văn Luyến, 53 tuổi, đang phát cỏ. Từ đó, Sỉnh luôn nghĩ bị ông Luyến "bắt mất hồn "của mình.
Ngày 23/2, Sỉnh mang súng tự chế hướng bóp cò bốn lần nhưng không nổ nên ông Luyến phát hiện, bỏ chạy. Đến phát thứ năm, Sỉnh đứng cách 60 mét bắn gây thương tích phần mềm của ông Luyến.
Trong lúc trốn ở rừng, được công an thuyết phục, Sỉnh ra đầu thú và giao nộp khẩu súng tự chế cùng 5 viên đạn.
Đồng ThápCảnh sát bao vây, ập vào sòng bạc tại gò đất trong cánh đồng khiến hàng chục người đang sát phạt hoảng loạn bỏ chạy, nhảy xuống kênh trốn.
Sòng bạc ở xã Phong Mỹ, cách đường lộ khoảng 3 km, thu hút nhiều người ở Đồng Tháp, Cần Thơ, Tây Ninh đến tham gia.
Sau thời gian theo dõi, chiều 26/2, hơn 30 cán bộ chiến sĩ Công an huyện Cao Lãnh và Công an tỉnh Đồng Tháp từ các hướng ập vào, sau tiếng súng chỉ thiên. Hàng chục người đang lắc tài xỉu bị khống chế. Các con bạc còn lại hốt hoảng băng đồng, nhảy xuống kênh nhưng đa số bị trinh sát chốt chặn, bắt giữ.
Tổng cộng 40 người bị bắt. Cảnh sát thu giữ gần 120 triệu đồng, 34 điện thoại di động, 26 xe máy, một ôtô cùng nhiều tang vật khác.
Bước đầu xác định sòng bạc do Nguyễn Thanh Hùng (tức Tèo Mận, 45 tuổi) đứng ra tổ chức, thu tiền xâu 500.000 đồng mỗi tiếng.
Khi con bạc đi xe máy, ôtô đến điểm hẹn sẽ có người dùng xuồng máy chở vào sòng sát phạt. Hai con trai của Hùng được bố trí cảnh giới, còn con gái bán thức ăn và nước uống cho người chơi.